—
Tuyệt đối không thể!
Lê Hồng nheo mắt, vẻ mặt trở nên hung dữ.
Ông phải nghĩ ra cách.
…
Sáng sớm, Lê Cửu thưởng thức màn biểu diễn biến sắc mặt của cô em gái Lê Vân, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Cô mở cửa văn phòng, thấy bên trong có người.
Đó là nhóm cố vấn.
Thấy cô bước vào, mọi âm thanh lập tức im bặt, tất cả quay đầu nhìn cô.
Lê Cửu: “…”
Kỳ Cảnh Từ cũng ngẩng đầu nhìn cô, hỏi: “Thư ký Lê, cô có biết giờ làm việc của SR là mấy giờ không?”
Lê Cửu suy nghĩ một lát, “Tám giờ rưỡi?”
Kỳ Cảnh Từ cong ngón tay, gõ nhẹ hai cái lên bàn, cười nhạt: “Ồ, vậy cô có biết bây giờ là mấy giờ không?”
Lê Cửu cúi đầu nhìn đồng hồ, “Mười giờ rưỡi.”
“Ừm, vậy là cô trực tiếp bỏ qua cả buổi sáng?”
Lê Cửu giải thích: “Tôi có lý do.”
“Lý do gì?”
Kỳ Cảnh Từ hỏi.
Anh muốn xem cô sẽ giải thích thế nào.
“Tôi đi quá chậm.”
“Ừm?”
Kỳ Cảnh Từ nhất thời không phản ứng kịp.
Lê Cửu vẻ mặt chân thành, “Anh phải tin tôi, tôi đã đến dưới lầu lúc tám giờ hai mươi.”
Kỳ Cảnh Từ: “…”
Vậy là cô mất hai tiếng để lên lầu sao?
Những người khác cố nhịn cười, sợ rằng không kiềm được sẽ bị tổng giám đốc phạt làm thêm giờ.
Kỳ Cảnh Từ nheo mắt, không nói thêm, tiếp tục cùng nhóm cố vấn thảo luận công việc.
Lê Cửu bĩu môi, ngồi vào chỗ của mình, nhìn tài liệu đã sắp xếp từ hôm qua mà ngẩn người.
Chẳng mấy chốc, khi Kỳ Cảnh Từ đang đưa ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866477/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.