—
Ở một nơi hẻo lánh nào đó tại nước ngoài.
Cây cối um tùm, tiếng chim hót vang vọng.
Trời mưa phùn, trong rừng ngập tràn hương thơm của đất.
Tạ Vân Thư đi trên con đường mòn quanh co, đôi dép trắng của cô dính đầy bùn đất.
Đường lầy lội.
Khi gần đến đỉnh núi, Tạ Vân Thư bất chợt dừng lại.
Bên tai vang lên tiếng xào xạc.
Cô liếc nhìn sang bên, thấy bụi cỏ sau lưng khẽ rung động.
Những giọt mưa trong suốt trên lá cỏ rơi xuống, nhanh chóng thấm vào đất.
Tạ Vân Thư khẽ cụp mi, che giấu biểu cảm trong mắt.
Cô từ từ tiến đến, cố gắng không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Bàn tay thon dài đưa ra sau lưng, rút ra một con dao găm sắc bén.
Cẩn thận tiếp cận, dao găm trong tay sẵn sàng phóng ra bất cứ lúc nào.
Nhưng khi nhẹ nhàng vén bụi cỏ ra, Tạ Vân Thư sững người.
Sau bụi cỏ không phải ai khác, mà là một con chó nghiệp vụ bị thương.
Lại còn là một con chó nghiệp vụ của Đế quốc.
Bộ đồng phục trên người nó xác nhận điều đó.
Chân trước của nó có một vết cắt dài, gần vết cắt da thịt bị lật ra, bị mưa rửa trắng bệch, nhưng vẫn không ngừng chảy máu.
Lông nó ướt nhẹp vì mưa, trông rất thê thảm.
Nhưng ánh mắt lại vô cùng hung dữ, thấy cô, bản năng phát ra địch ý.
Nó nhìn Tạ Vân Thư, ánh mắt lóe lên sự dữ tợn, gầm gừ, cảnh báo cô đừng đến gần.
Tạ Vân Thư nhìn nó một lúc, cất dao găm, tiến lại gần, ngồi xuống, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866484/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.