—
Triệu Y Lan đứng dậy, nhận lấy đĩa trái cây từ tay Kỳ lão phu nhân, nói: “Mẹ, để con làm cho.”
Kỳ lão phu nhân ừ một tiếng, ngồi xuống.
Kỳ Cảnh Từ nói: “Công ty nhiều việc quá.”
Kỳ lão phu nhân nhíu mày, “Vậy là con để Tiểu Cửu chờ ở đó với con à?”
Để một cô gái phải chờ cậu ta.
Nhìn cậu ta làm chuyện người khác không ai làm được!
Lê Cửu: “Kỳ bà, không sao đâu.”
Nghe cách cô gọi, Kỳ lão phu nhân không vui.
“Tiểu Cửu, nên đổi cách xưng hô rồi chứ?”
Đã đính hôn với Cảnh Từ, còn gọi là bà?
Lê Cửu giật mình, có chút ngượng ngùng.
Đổi cách gọi?
Đổi sao đây?
Gọi là mẹ?
Còn sớm quá.
Gọi là bác?
Xin lỗi, cô không thể gọi vậy trước mặt Kỳ lão phu nhân.
Lê Cửu cảm thấy đau đầu.
Trong lúc cô đang bối rối, Kỳ lão phu nhân đột nhiên vẫy tay, “Thôi được rồi, đợi con và Cảnh Từ kết hôn rồi đổi cách gọi cũng không muộn.”
Lê Cửu: …
“Má, đổi cách gọi phải có tiền lì xì đó, má không được quên nhé.”
Kỳ Mặc Vi không biết từ đâu xuất hiện sau lưng Lê Cửu, đặt tay lên vai cô, cười hề hề nhìn Kỳ lão phu nhân.
“Tiểu Cửu đã gọi bà bao lâu rồi, giờ đổi cách gọi chắc chắn không quen, tiền lì xì phải chuẩn bị thật to.”
Nói xong, cô nháy mắt với Lê Cửu.
Lê Cửu: …
Kỳ lão phu nhân cười: “Đương nhiên rồi.”
“Thôi đủ rồi mẹ, con thấy Tiểu Cửu ngại rồi kìa.”
Triệu Y Lan che miệng, cười nhẹ.
Lê Cửu: …
Kỳ Mặc Vi thấy vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866547/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.