—
“Cộc cộc—cộc cộc—”
Bạch Mộ Dao đặt điện thoại xuống, “Vào đi.”
“Chị Dao, chị ổn không?”
Người bước vào là một cô gái trẻ, khi thấy Bạch Mộ Dao, cô cẩn thận hỏi thăm.
Bạch Mộ Dao mỉm cười, hơi ngạc nhiên về sự xuất hiện của cô, “Chuyện nhà em đã giải quyết ổn thỏa chưa?”
Nhắc đến chuyện này, mắt cô gái đỏ hoe, giọng nghẹn ngào, “Vâng, lễ tang của ông nội đã xong rồi.”
Cô ấy tên là Tống La, là trợ lý của Bạch Mộ Dao.
Mấy ngày trước vì gia đình có chuyện nên cô ấy đã xin phép về nhà.
Công ty vốn định sắp xếp một trợ lý khác thay thế cho cô ấy, nhưng Bạch Mộ Dao đã từ chối.
Dù sao Tống La đã theo cô nhiều năm, bỗng dưng thay bằng một người lạ thì cô không quen.
Thấy tình trạng của cô ấy vẫn chưa ổn lắm, Bạch Mộ Dao thắc mắc, “Không phải chị đã bảo em ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày sao?”
Tống La lắc đầu, “Không sao đâu chị Dao, em không thể bỏ bê công việc.
Hơn nữa, chị gặp chuyện như vậy, em sao có thể ngồi yên được?”
Bạch Mộ Dao cười khẽ, trêu chọc, “Này Tống La, em theo chị bao nhiêu năm rồi, chẳng lẽ không biết chị đã trải qua bao nhiêu vụ tai tiếng đủ để viết thành vài cuốn sách rồi sao?”
Tống La cúi đầu, dù chị Dao nói vậy nhưng cô vẫn lo lắng.
Bạch Mộ Dao trấn an, “Thôi nào, đừng quá lo lắng.
Lần này chỉ là một cơn gió nhỏ, không gây sóng gió gì đâu, đừng lo nhé.”
Bạch Mộ Dao thầm cười trong lòng.
Người lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866566/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.