—
Áp lực bao quanh càng ngày càng nặng nề, trán trắng nõn của Tiết Tùng đã lấm tấm mồ hôi, tim đập dữ dội trong lồng ngực, mặt đỏ không tự nhiên.
“Cô… xin lỗi.”
Tiết Tùng thốt ra hai từ, vẻ mặt không còn bình tĩnh như trước, ngược lại còn lộ ra một sự sợ hãi.
Lúc nãy cô ta chỉ muốn thử xem mối quan hệ của người này và Kỳ Mặc Vi thực chất là thế nào, có ẩn tình gì không.
Không ngờ cô ta lại khó nhằn đến vậy.
Lê Cửu liếc Tiết Tùng một cái, thu lại uy áp.
Cảm giác ngạt thở quanh mình biến mất, Tiết Tùng như con cá bị vứt lên bờ trở lại đại dương, hít thở sâu mấy lần.
Mặc dù áp lực biến mất, nhưng trái tim vẫn đập dữ dội, nhắc nhở cô rằng người trước mặt rất nguy hiểm và có độc, dính vào là chết.
Nhận ra điều này, Tiết Tùng vô thức lùi lại, ánh mắt nhìn Lê Cửu đầy sợ hãi.
Diệp Vãn Tâm hình như đã nhận ra điều gì khác thường, tiến lại gần, thấy sắc mặt tái nhợt của Tiết Tùng, liền giật mình: “Tiết Tùng, chị sao vậy?”
Tiết Tùng định thần lại, cố gắng nở một nụ cười nhẹ: “Không sao, phòng này hơi nóng, tôi ra ngoài hít thở chút.”
Nói xong, cô ta đặt ly rượu xuống và rời khỏi phòng, bóng lưng có vẻ vội vã.
Diệp Vãn Tâm nhíu mày, nghi ngờ nhìn Lê Cửu mấy lần, không phát hiện gì bất thường.
Lê Cửu quay lại nhìn bóng lưng Tiết Tùng cho đến khi cô ta khuất dạng, rồi mới thu lại ánh mắt.
Khóe miệng khẽ nhếch, thể hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866807/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.