—
Trên đường về, Lê Cửu nhận được cuộc gọi từ ông nội Lê.
“Alo, ông nội.”
“Con còn biết ông là ông nội của con à!”
Ông nội Lê như đang đầy một bụng lửa, khiến cô không khỏi bật cười ngượng ngùng.
“Chuyện gì vậy ạ?”
“Con hỏi ông chuyện gì à?
Con đúng là cháu lớn không nghe lời, có bạn trai rồi quên cả ông nội hả?” Ông nội Lê lạnh lùng hừ một tiếng, mắt híp lại, giận dữ mắng.
“……”
Trước đây chẳng phải ông là người gói gém con rồi giao cho Kỳ Cảnh Từ sao?
Lê Cửu thầm nghĩ nhưng không dám nói ra, chỉ đành nói theo ý ông: “Dạ, con sai rồi.”
“Biết sai rồi thì phải có biểu hiện chứ?” Ông nội Lê hỏi.
Lê Cửu nghe ra ý khác trong lời nói của ông.
“Biểu hiện gì ạ?”
Ông nội Lê ngập ngừng một lúc, rồi từ từ nói: “Ngày mai là sinh nhật của bác cả con, con đưa Tiểu Từ về một chuyến.”
Sinh nhật của Lê Trầm, ông vốn định tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, dù sao đã nhiều năm rồi ông không về nhà mừng sinh nhật, nhưng ông không muốn, chỉ muốn cả nhà quây quần bên nhau ăn một bữa cơm.
Nói ra cũng phải, Lê Trầm rời nhà nhiều năm, có lẽ điều ông mong muốn nhất chỉ là sự đoàn tụ của gia đình.
Lê Cửu sững sờ, một lúc lâu không nói nên lời, ngày mai sao?
“Tiểu Cửu?
Con có nghe ông nói không?”
Giọng nói của ông nội Lê kéo cô về thực tại, một lúc sau cô mới tìm lại được giọng của mình, nói: “Con biết rồi.”
Có lẽ ông nội nghe ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866827/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.