—
Kỷ Hoài méo mặt, ánh mắt u oán, tỏ vẻ ủy khuất: “Boss, chị ghét bỏ em, huhu.”
“Đừng có giả vờ.”
Lê Cửu không chút nể mặt ngắt lời anh, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn anh.
Cô vừa bị Kỳ Cảnh Từ làm khó chịu, tạm thời không muốn nghe thấy loại giọng điệu này nữa.
Kỷ Hoài rụt cổ lại, cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh dâng lên: “…”
Boss bị làm sao vậy, lại có ai chọc giận cô rồi?
Nhưng Lê Cửu không có ý định nói với anh, cô đi thẳng đến chỗ ngồi của anh, đặt chân lên bàn làm việc của anh một cách tùy tiện.
Kỷ Hoài cũng không để tâm, ngồi xuống đối diện cô, đôi mắt sáng rực rỡ hỏi: “Boss, ở S châu có chuyện gì thú vị không?”
Lê Cửu nghĩ một lúc, nói: “Chuyện thú vị thì không có, sóng gió thì nhiều.”
Kỷ Hoài hơi mở to mắt, “Các chị đã gặp chuyện gì nguy hiểm sao?”
Lê Cửu nhìn anh, ánh mắt trở nên hứng thú, hỏi: “Cậu chắc chắn muốn biết?”
“…”
Kỷ Hoài chạm phải ánh mắt của cô, suy nghĩ kỹ một lúc, cuối cùng phất tay nói: “Thôi bỏ đi.”
Anh chỉ là người làm thuê cho Lê Cửu, biết nhiều quá lại trở thành mối đe dọa cho chính mình.
Tuy nói lý thuyết thì anh là thuộc hạ của cô, nhưng thực tế, anh không biết nhiều về cô.
Không chỉ riêng anh, tất cả bọn họ đều như vậy, nghe lệnh của Lê Cửu nhưng không hiểu rõ về cô.
Chính xác mà nói, cô chỉ là người lãnh đạo đưa ra chỉ thị, còn họ thì thực hiện nhiệm vụ, những việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2867002/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.