—
Kỷ Hoài mặt mày sa sầm, xung quanh không một ai dám lại gần chọc vào ổ kiến lửa.
Cho đến khi đến một góc khuất không ai để ý, sắc mặt anh đột ngột thay đổi, vẻ u ám tan biến, nét căng thẳng cũng giãn ra.
Anh thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Vừa rồi tôi diễn thế nào?”
Lan Sâm giơ ngón cái lên.
“Không tệ, tôi thấy ổn.”
Bạch Dạ cũng gật đầu, chân mày khẽ nhướng: “Hiện tại, chắc mọi người, kể cả Lê Hồng, đều nghĩ rằng cậu hận Đơn Minh Hi thấu xương.”
Kỷ Hoài nhếch môi cười: “Đúng như ý tôi muốn.”
“Nhưng, tôi có một câu hỏi.”
“Cứ hỏi.”
Lan Sâm: “Phần này không có trong kịch bản của boss, sao cậu lại bày thêm trò?”
Lê Cửu hoàn toàn không bảo Kỷ Hoài khiêu khích Đơn Minh Hi, hành động này của anh thực sự thừa thãi.
Kỷ Hoài lắc lắc ngón tay trước mặt Lan Sâm: “Cậu không hiểu rồi, càng như vậy, khi Lê Hồng biết sự thật sẽ càng sốc hơn.
Tôi gọi đó là khoảng cách tâm lý.”
Không khí bỗng trở nên yên tĩnh.
Lan Sâm trầm ngâm hỏi: “…
Vậy khoảng cách tâm lý đó có ích gì?”
Kỷ Hoài: “Chẳng ích gì cả, nhưng sẽ làm tăng thêm sự hả hê khi boss xử lý kẻ xấu.”
Anh lấy điện thoại ra cho hai người xem.
“Đây là tôi tra trên mạng, gọi là một trăm lẻ tám cách xử lý kẻ xấu.
Trong đó nói rằng, các nhân vật phụ đều phải làm nền cho nhân vật chính, như vậy mới tăng hiệu quả.”
Bạch Dạ im lặng nhìn điện thoại của anh: “…”
Lan Sâm cũng im lặng nhìn điện thoại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2867213/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.