—
Khi Lê Cửu đang băn khoăn không biết nên xử lý chiếc dây chuyền thế nào, cô bất ngờ phát hiện có điều gì đó không đúng.
Cô ngẩng đầu lên, thấy đèn trong phòng khách vẫn sáng, ông nội Lê đang ngồi trên ghế sofa, từ từ nhấm nháp trà.
Cô ngạc nhiên, rõ ràng lúc cô ra ngoài thì ông chưa có ở đây.
Sao giờ này lại ngồi một mình trong phòng khách uống trà?
“Ông nội, sao ông chưa ngủ ạ?”
Ông nội Lê thở dài, từ từ nói: “Có người nửa đêm nửa hôm dắt cháu gái của ta ra ngoài, ta phải canh chừng ở đây, kẻo cháu gái ta bị bán đi mất.”
Lê Cửu: “…
Ông nội.”
Sao lại trêu chọc cô nữa rồi?
Ông nội Lê hừ vài tiếng, đặt ly trà xuống, liếc cô một cái nói: “Già rồi, một chút động tĩnh cũng không ngủ được, xuống đây ngồi một chút.”
Ông đẩy kính lão lên sống mũi, ánh mắt chậm rãi nhìn vào chiếc dây chuyền trong tay cô, cười ý nhị: “A Từ tặng à?”
Lê Cửu khẽ ho một tiếng, lặng lẽ giấu tay đang cầm dây chuyền ra sau lưng.
“…
Vâng.”
Không hiểu sao, khi bị ông nội bắt gặp, cô lại cảm thấy ngại ngùng hiếm có.
Nụ cười trên môi ông nội Lê càng sâu.
Người trẻ đúng là biết cách chơi.
Nửa đêm nửa hôm chạy ra ngoài, chỉ để tặng một chiếc dây chuyền.
Chậc chậc chậc.
Ông cười nói: “May mà ba con ngủ sớm, không thì lại đen mặt rồi.”
Nửa đêm gọi Lê Cửu ra ngoài, con trai ông chắc chắn sẽ nghĩ Kỳ Cảnh Từ không có ý tốt.
“…”
Lê Cửu nhếch miệng, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2868174/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.