—
Hà Dao dựa theo những ký ức mơ hồ trong đầu, cố gắng nhớ lại lối vào của mật thất dưới lòng đất.
Khi ba người chuẩn bị bước vào, bên ngoài bỗng vang lên một loạt âm thanh lộn xộn.
Là người của Thập Sát Minh đã đuổi tới gần.
“Nhanh vào đi!”
Hà Dao vội vàng bảo hai người kia đi vào, tự mình nhanh chóng khôi phục lại lớp ngụy trang ở lối vào, rồi cũng theo sau trườn vào.
Mật thất đã bị bỏ hoang nhiều năm, không khí loãng trong đó tràn ngập bụi bặm, còn có một mùi kỳ lạ khiến người ta không khỏi nhíu mày.
Lê Mục Dã ngửi ngửi, nhanh chóng bịt mũi, ghét bỏ nói: “Đây là mùi gì vậy?”
“Đừng lo, không độc đâu.”
Hà Dao thản nhiên đáp.
Cô mò mẫm một hồi, sau đó đưa tay ấn vào một chỗ, xung quanh lập tức sáng như ban ngày.
Hà Dao nói: “Chậc, không ngờ nơi này vẫn còn hoạt động được.”
Hệ thống của phòng thí nghiệm đều tự hoạt động riêng, không có điều khiển trung tâm, mục đích là để tránh dữ liệu trong phòng thí nghiệm bị phá hủy trong trường hợp khẩn cấp.
Kỳ Mặc Vi và Lê Mục Dã cùng mở to mắt, không thể tin nổi nhìn quanh.
Nếu hai ông lão vẫn còn ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra rằng cách bố trí nơi này tương tự như những gì mà Los đã chỉ cho họ xem.
Chỉ có điều, nơi này trông giống như đã bị tấn công một lần.
Tất cả thiết bị đều bị phá hủy đến mức không nhận ra, giấy tờ rơi vãi khắp nơi, mặt đất đầy những mảnh vụn, lộn xộn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2868259/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.