Một người phụ nữ tuổi trung niên bước vào, trên người bà ấy mặc một bộ vest nữ sang trọng và hợp tuổi tác. Nhìn trang sức trên người cũng đủ biết là hàng đắt tiền, ngay cả vòng tay cũng là phỉ thúy.
Bà ấy trang nhã cầm chiếc túi hiệu trên tay bước nhanh về phía Thượng Quan Dạ và Nhan Hiểu Trình.
Bao nhiêu ánh mắt đều hướng về phía vị phu nhân này bao gồm ánh mắt hiếu kỳ của cô nàng Lâm An. Cô nàng thật lo lắng trước khí thế của người này.
Riêng Hạ Kỳ và Tiêu Dực cũng không có gì bất ngờ, vì vốn dĩ họ quá hiểu Dạ. Nhưng Hạ Kỳ thật lo cho cô, hắn luôn nhìn cô từ nãy đến giờ không rời một khắc.
Anh rất bất ngờ, đôi mắt dịu dàng vừa nãy của anh cũng biến đổi thành đôi mắt nghiêm túc.
Dạ đứng dậy, anh cất chiếc nhẫn vào trong túi áo, cả cơ thể mình cũng lùi về phía cô nhằm mục đích che chắn.
" Mẹ về từ lúc nào ?" anh hạ giọng hỏi người phụ nữ đó.
Thì ra bà ấy là mẹ anh mới từ Mỹ trở về. Bà ấy liếc mắt nhìn cô qua một lượt rồi lại đánh ánh mắt khó chịu lên người anh " Con muốn cầu hôn và lấy cô gái không rõ gia cảnh này làm người Thượng Quan gia sao ? Dạ à, con còn không định hỏi ý kiến của ta sao ?"
Dạ có phần lúng túng, nhưng anh ngược lại là thấy cô không được an toàn.
" Vì con yêu cô ấy, mẹ không nên cấm cản con đường hạnh phúc của con." anh nghiêm túc nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-dai-gia-muon-ga-cho-toi/376867/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.