Lục Diệp nhìn thấy ánh mắt Chiến Đình Kiêu như vậy, tức khắc có chút không biết làm sao.
Không sai, cô đúng là chột dạ! Ai kêu cô năm đó không có mắt như vậy, lại cự hôn……
Hiện tại làm sao, hay là nói thật?
Trầm ngâm một lát, Lục Diệp vừa mới chuẩn bị tốt lý do thoái thác, hít sâu một hơi, nói: “Chiến tiên sinh, tôi thừa nhận lúc trước tôi…… Có chút gì đó, nhưng tôi cũng là bị bất đắc dĩ!”
“Cô đang nói cái gì?”
Chiến Đình Kiêu nghe được không hiểu ra sao, anh còn chưa nói rõ ràng với cô, cô lại đoán được chính mình muốn nói cái gì sao?
Tức khắc, khuôn mặt lạnh băng kia của Đại Boss đột nhiên trở nên nhu hòa. Không sai, tuyệt đối nhu hòa! Ngũ quan sắc bén liền giãn ra, thế nhưng lại mang một tia ôn nhu. Ôn nhu an ủi có, cũng có thương tiếc đối với Lục Diệp.
Trên thực tế, Chiến Đình Kiêu biết lịch sử tình cảm lên xuống của Lục Diệp, cũng chính bởi vì vậy, nghe được cô nói lúc trước là bị bất đắc dĩ, anh mới có chút thất thố.
Cô giống như chịu khổ quá nhiều, hẳn là đối cô có chút ôn nhu.
Nghĩ đến đây, Chiến Đình Kiêu càng đến gần Lục Diệp vài bước, ánh mắt thâm thúy nhu hòa mà nói: “Chỉ cần cô chăm sóc tốt Hựu Hựu, tôi sẽ không bạc đãi cô.”
Lục Diệp nghe được âm thanh Đại Boss đột nhiên ôn nhu xuống, tức khắc ngạc nhiên vô cùng!
Ẩy? Người vừa mới nói chuyện thật là Chiến Đình Kiêu sao?!
Cô chuẩn bị muốn chạy trốn, tức khắc liền nuốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-vo-ngai-lai-chay-roi/1376304/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.