Ngày trước khi tôi còn học cấp 2, tôi rất thích đọc truyện Conan và Doremon trong giờ học. Ngày đó ko có tiền mua truyện như các bạn cùng lớp, tôi đều phải đợi bọn nó chuyền tay nhau đọc chán chê mới dám mượn.
Những ngày đó tôi thường kẹp nó vào giữa quyển sách giáo khoa, chăm chú đọc. Chuyện chẳng có gì đáng nói cho tới khi mẹ tôi phát hiện ra, dọa đốt đi nếu tôi còn tiếp tục đọc, chắc mẹ tôi thấy tôi chăm học 1 cách khác thường. 😂😂😂
Ngày đó tôi cũng là 1 con bé hay mơ mộng, thường tưởng tượng lên cấp 3 sẽ có 1 anh bạn trai là thám tử. Tôi cũng muốn được như Ran có Shinichi, Kazuha có Hattori, rồi cả chị cảnh sát xinh đẹp nhưng ko nhớ tên.
Đấy là những chuyện rất rất xưa rồi, tôi để ý hình như bây giờ các em bằng tuổi tôi khi đó ko còn đọc truyện như thế nữa rồi, họ ko có tuổi thơ đẹp. Thật đáng thương!
Hôm nay nhìn thấy quyển truyện Conan trong ngăn bàn Phong, tôi lại thấy nhớ những ngày trước đây ghê gớm.
Tôi cũng thử lấy nó và kẹp nó vào giữa quyển sách giáo khoa và bắt đầu đọc, cảm xúc y nguyên như những ngày xưa đó. Những cảm xúc trước đây từng trải qua ùa về, vừa vui vừa lo giáo viên bắt được là đứng xó. Tôi nhớ cảm giác mình chăm chú đọc đến mức cô giáo gọi lên trả lời câu hỏi cũng ko biết. Tôi chỉ bừng tỉnh khi bị đứa bạn vỗ vai, giật mình do đang đọc đến đoạn gây án.
Tôi còn nhớ ngày đó mê truyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-anh-viet-cho-em/662407/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.