Mấy con bạn thân của tôi thật sự rất rất đáng sợ, ngoài đáng sợ ra chúng nó còn mắc cả bệnh ảo tưởng sắc đẹp nữa. Ngày quái nào sau khi soi gương xong, con Hạnh cũng quay xuống nói với tôi thế này:
- Thật ko ngờ, ngoài xinh gái ra tao còn đáng yêu nữa.
Thật là kinh khủng, tôi, Vũ Phong và thằng Khánh, kiểu gì cũng quay ra nhìn nhau 1 cái rồi nhún vai cúi xuống tiếp tục chép bài. Con Hạnh thấy ko ai thèm tiếp chuyện thì tức lắm, phụng phịu quay lên. 😂😂😂
Vũ Phong dạo này rất thích ngủ, thời gian cậu ấy ngủ còn nhiều hơn cả ngày trước. Tôi cũng chẳng rõ các thầy cô giáo có ai biết chuyện về cậu ấy chưa nhưng thấy cậu ấy ngủ họ cũng ko nhắc nhở nhiều như trước nữa, Phong cũng hay than mệt với tôi, tôi chỉ cười hỏi cậu ấy:
- Có mỗi việc chuyển cacbonic thành oxi mà cũng mệt ư?
- Tớ ko biết nhưng thật sự rất rất mệt.
- Mệt thì nghỉ ở nhà mà ngủ cho thoải mái.
- Thôi, sợ cậu ko có ai chơi cùng.
- Eo. -_-
Vô duyên ko kìa, cậu ấy cứ làm như tôi ko có bạn ngoài cậu ấy ý. @@
___________________________________
Học tiết thể dục của thầy Tình, thầy giáo tôi rất sành điệu, đi hẳn ô tô đi dậy mấy ghê chứ, vừa vào tới lớp, sẵn cái còi đeo ở cổ thổi inh ỏi hết cả tai.
- Có vào lớp ngay ko hả, nhốn nha nhốn nháo.
- Thầy ơi, tiết đầu chơi đi tiết 2 rồi học.
- Chơi thì cũng phải khởi động đã chứ, chơi luôn sai chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-anh-viet-cho-em/662411/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.