Cô giáo bảo cậu ấy xuống phòng y tế, cậu ấy nhất quyết ko đi, bọn trong lớp càng lo lắng hơn, ko đứa nào chịu về chỗ để ổn định trật tự.
- Chảy máu cam thôi ạ, ko phải xuống làm gì cho mất công.
Phong nói với cô giáo, tay vẫn giữ chặt cái bông thấm đẫm máu đang được nhét ở mũi.
- Điên à, cứ xuống thử xem thế nào, hôm từ thiện mày cũng thế này.
Mọi người đều khuyên, rốt cuộc cậu ấy vẫn ko nghe, ai cũng nhìn cậu ấy bất lực, cô Nga đành phải xua xua tay, cả lớp ai về chỗ người ấy.
- Thôi được rồi, nếu thấy khó chịu phải nói cho cô và các bạn cùng biết nghe chưa?
Cô Nga đặt tay lên vai cậu ấy, dặn dò cậu ấy như 1 đứa trẻ con, cảm giác như cô đang nhắc nhở chính đứa con trai của mình.
- Vâng.
Vũ Phong gật đầu lia lịa, cô giáo đi lên bục giảng tiếp tục công việc của mình, bọn ở lớp thỉnh thoảng lại quay xuống với đôi mắt lo lắng, Phương Mai quay lại, 2 tay bạn ấy bấu chặt vào nhau.
- Ko sao thật đấy à?
Tôi đưa tay mình lên áp vào má cậu ấy, xoa mặt cậu ấy đối diện với mình.
- Ko sao, chỉ là chảy máu cam bình thường thôi, tớ cũng hay bị thế này mà.
Cậu ấy cười lắc đầu, nhìn thẳng vào mắt tôi, nhìn ánh mắt kiên định của cậu ấy, tôi khá yên tâm liền bỏ tay mình ra, cậu ấy vội vàng nắm chặt tay tôi làm tôi có chút giật mình.
- Sao à?
- Ko sao, chỉ là muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-anh-viet-cho-em/662415/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.