Jennifer thân yêu?
Có đúng là em đấy không? Hãy tha thứ cho anh. Anh đặt bút viết bức thư này hàng chục lần mà anh vẫn chưa biết phải viết gì.
Anthony O’Hare
Ellie dọn dẹp đống giấy tờ trên bàn làm việc, tắt máy tính, kéo nắp túi lại và đi ra khỏi phòng Phóng sự, thầm tạm biệt một cách lịch sự với Rupert. Anh ta đang khom người phỏng vấn một tác giả, người anh phàn nàn cả buổi chiều nay là một gã buồn tẻ. Cô đã yêu cầu rõ ràng rằng không cần có bài viết cho chuyên mục Tác phẩm nữa. Cô đã viết một phóng sự về những bà mẹ chuyên đi đẻ thuê, và ngày mai cô sẽ bay tới Paris để phỏng vấn một nhân viên làm từ thiện người Trung Quốc. Cô ta đã không được phép quay về Trung Quốc vì những bình luận gây tranh cãi của cô trong một bộ phim tài liệu của Anh. Cô kiểm tra lại địa chỉ rồi chạy vội ra bến xe buýt. Khi cô kiếm được một chỗ ngồi trên chiếc xe buýt chật ních, ngay lập tức đầu cô bắt đầu sắp xếp các mẩu thông tin cô vừa có và tổng hợp thành những đoạn viết ngắn.
Vào cuối ngày cô gặp Corinne và Nicky tại một nhà hàng mà cả hai chưa bao giờ dám mơ tưởng tới. Douglas cũng được mời. Cậu ta tỏ ra rất dễ thương khi nhận điện thoại của cô vào ngày hôm trước - thật lạ là đã quá lâu rồi họ không nói chuyện với nhau. Chỉ mất một giây cậu ta đã đoán được ngay chuyện gì xảy ra với John. Corinne và Nicky sẽ luôn có một công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-cuoi/199153/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.