Theo ý kiến của Sebastian, một đội gồm năm người cùng tập trung một chỗ duy nhất. Phân lượt mà biểu diễn. Người này phụ họa người kia. Như khi bác Born diễn kịch câm, Sebastian sẽ là nhân vật phụ họa, còn anh Tim đánh violin xuyên suốt theo câu chuyện. Hoặc khi bé Bella khoe giọng hát trong trẻo cao vút, sẽ có ông Tom đệm ghi ta. Hay là màn kết hợp ăn ý giữa Harmonica của Sebastian cùng ghita điêu luyện của ông Tom…Phải nói chiêu này cực lợi hại. Lượng người đứng xem càng ngày càng đông. Đến nỗi ông chủ rạp hát lớn nhất ở Edinburgh cũng đích thân mời họ đến kí hợp đồng biểu diễn.Đối với toàn đội, đây chính là thành công ngoài mong đợi. Tuy nhiên tin này lọt đến tai công tước Philip, thỳ đối với Sebastian chính là thảm họa. Cậu bị lôi về cung điện, sau khi nhận trừng phạt phải đóng cửa tự suy nghĩ ba tháng, suốt ba tháng cậu chỉ có chiếc đồng hồ vàng_cái mà đã được bán cho tiệm cầm đồ, không biết bằng cách nào mà quay lại nằm chình ình trên bàn. Lên chín tuổi, Sebastian được gửi đến một trường quý tộc ở Pháp, với ý chỉ của một cậu bé chưa tròn mườituổi, cho dù có quật cường đến đâu cũng không thể thay đổi số phận. Sau khi nhận thức được điều đó, cậu ra sức học tập, vừa mong mau chóng đến mười tám tuổi. Với thành tích luôn đứng đầu toàn trường. Sebastian khi ấy là niềm ao ước của biết bao cô gái. Một hoàng tử xứ Edinburgh điển trai, xuất chúng lại khôn khéo trong cách giao tiếp, chừng ấy đã đủ để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/562850/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.