Trần Tín xoay người đi, hướng vào một con hẻm.
Chu Uyển Đình luôn theo sau hắn, đột nhiên người phía trước mất dạng, khiến nàng có chút lúng túng.
Đột nhiên Trần Tín từ đằng sau tiến tới, chùy thủ sắc nhọn đã ở ngay cổ nàng.
"Ngươi là ai? Theo dõi ta có mục đích gì?"
Chu Uyển Đình thân vận một bộ y phục màu đen có chút bó sát, tóc vấn lên cao thân thể mảnh khảnh nhìn sơ qua giống như một nữ tử cải nam trang.
Hắn hơi dụng lực, chùy thủ tiến sát vào tất da thịt phút chốc rỉ ra chất lỏng màu đỏ.
"Sao ngươi không né tránh?"
"Tại hạ Chu Uyển Đình, ta bất đắc dĩ theo dõi ngươi, muốn tìm ngươi bàn chuyện.
Ta không có ý đối địch với ngươi, sao có thể né tránh?"
Trần Tín cười sảng khoái rút chùy thủ về, cất vào dưới cổ giày vỗ tay khen ngợi
"Quả thật là một nữ tử không tầm thường.
Ta thích!"
Chu Uyển Đình đưa tay thành quyền khách khí nói
"Quá khen.
Vậy..."
"Thành ý của ngươi, ta thấy rõ, nhưng để bàn chính sự nên tìm chỗ k ín đáo một chút a"
Chu Uyển Đình còn tưởng hắn cứng đầu khó chịu, nghe được lời đồng ý tự nhiên kia khiến nàng có chút vui vẻ, cười mỉm gật đầu đi theo.
Hai người đi đến một tửu lâu nhỏ ven đường, cách xa trung tâm thành Huy Châu một chút.
Nhìn sơ qua một lược liền cảm nhận được nơi này không đơn giản là tửu lâu bình thường.
Khách đến thưởng rượu ăn uống hầu như là người trong giang hồ, nếu không mang mạn che mặt thì chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buoc-vao-giang-ho-gap-giai-nhan/1392589/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.