Người ta thường nói: “Con đường đi vào trái tim đàn ông là qua dạ dày, còn đi vào trái tim phụ nữ là qua lời nói.” Câu này quả thực không sai chút nào.
Hiện tại, Đồng Tiểu Điệp hoàn toàn không thể kiểm soát được trái tim mình, cô đã lặng lẽ đặt Tông Chính vào sâu trong lòng.
Còn Tông Chính, từ sau khi nhìn thấy những giọt nước mắt và sự yếu đuối của Đồng Tiểu Điệp vào đêm giao thừa, cảm giác đau lòng ấy nói cho anh biết rằng mình đã thích cô gái nhỏ này.
Sau ngày hôm đó, anh đã cố gắng hồi tưởng lại những gì xảy ra khi mình uống say, nhưng ký ức rất mơ hồ. Thậm chí, anh còn mơ hồ cảm thấy mình đã nhìn thấy Đồng Tiểu Điệp nằm dưới thân mình, tr@n trụi và phát ra ánh sáng mềm mại. Anh nhớ mình đã dịu dàng hôn lên cô, đôi chân cô quấn lấy eo anh, khuôn mặt đỏ bừng đầy thẹn thùng. Nhưng rồi, anh tự nhủ có lẽ đó chỉ là một giấc mơ do rượu gây ra, giống như mộng xuân của tuổi dậy thì mà thôi.
Cô gái này quá nhạy cảm, anh không muốn làm cô sợ. Thế nhưng, chính anh lại bị giấc mộng đó dọa đến phát hoảng, cảm giác như mình đã lỡ xúc phạm sự trong sáng của cô.
Sự thật chỉ có Đồng Tiểu Điệp biết, và cô giữ bí mật ấy rất tốt.
Lúc này, Quản Tử gọi điện chúc Tết, khoe rằng Hải Nam đang ấm áp, náo nhiệt như thế nào, còn dặn Tông Chính đừng quá nhớ đến cậu ta, hứa sẽ mang quà về cho anh.
Tông Chính chỉ cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730239/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.