“Buổi tối cùng nhau ăn cơm nhé?” Tông Chính vẫn ôm chặt lấy Đồng Tiểu Điệp, không chịu buông tay.
“Buổi tối em bận rồi.” Thật ra, dù có rảnh em cũng chẳng muốn ăn cùng anh đâu. Ai bảo anh lúc nào cũng chơi trò lưu manh như vậy chứ!
“Bận gì?” Tông Chính nhíu mày, hơi không hài lòng. Cô gái nhỏ này bận đến mức không dành nổi chút thời gian ăn cơm cùng anh sao? Chẳng lẽ anh sẽ ăn thịt cô thật chắc?
“Em… Em hẹn Tiểu Dịch đi ăn rồi. Anh tự đi ăn đi!” Đồng Tiểu Điệp bối rối vặn vẹo, cố tìm lý do.
Tông Chính lại siết chặt cô hơn, cằm tựa lên vai cô, giọng đầy vẻ chiếm hữu: “Vậy thì cùng đi! Dù gì cũng quen biết nhau cả mà.”
“Quen biết hay không thì cũng thế thôi! Bọn em là hai cô gái, cần nói chuyện riêng tư, anh đi chẳng tiện chút nào!” Thật ra, buổi tối tiệm rất đông khách, cô phải về để phụ giúp.
“Không có gì bất tiện cả, em sẽ không nghe mấy chuyện riêng tư của hai người là được!” Tông Chính vừa nói, vừa nhếch môi cười gian, tỏ rõ sự cứng đầu.
Hừ! Đồng Tiểu Điệp bất lực, lòng tự hỏi: Tông Chính trước kia đâu có phiền phức như thế này?!
Không còn cách nào khác, dưới ánh mắt giám sát và thái độ cứng rắn của Tông Chính, cô đành bất đắc dĩ gọi điện thoại cho Liên Dịch. Vì anh vẫn đang ôm cô, nên cả hai đều nghe rõ cuộc đối thoại.
“Tiểu Dịch…” Đồng Tiểu Điệp gần như muốn khóc.
“Này cô gái, làm ơn tỉnh táo chút đi được không? Có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730259/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.