Cuối cùng thì Tông Chính cũng biết
Đồng Tiểu Điệp mang tâm trạng phấn khích sau khi được chẩn đoán có thai, ăn trưa xong, cô cảm thấy mình rất buồn ngủ, muốn về nhà ngủ một giấc.
“Tiểu Dịch à, cậu xem tớ bây giờ ăn được ngủ được đấy nhé!” Cô vỗ nhẹ vào bụng nhỏ, nắm lấy tay Liên Dịch.
“Cô nương, diễn sâu quá đấy! Đi thôi, tớ đưa cậu về nhà.” Liên Dịch ngậm tăm xỉa răng, dùng răng cửa cắn cắn.
Quản Tử ở bên cạnh chen vào một câu, “Để tớ đưa cậu ấy về.”
Tất nhiên, anh ta bị phớt lờ, ngồi xổm ở cửa Nhân Lương hút thuốc lá.
Đồng Tiểu Điệp tắm rửa thay quần áo, nằm trong chăn ấm áp, cô nhắm mắt rồi lại mở ra, suy nghĩ một lúc, lấy điện thoại gọi cho Tông Chính.
“Bà xã của anh, sao giờ này còn chưa ngủ trưa thế?”
“Ông xã ~!” Đồng Tiểu Điệp nũng nịu gọi Tông Chính.
“Buổi trưa em ăn gì?” Tông Chính hỏi.
“Ăn trứng hấp đó anh! Ăn cùng Tiểu Dịch và Quản Tử!”
Tông Chính xem đồng hồ, “Tối nay anh có một bữa tiệc liên hoan, anh sẽ tranh thủ xong sớm, khoảng 9 giờ anh về đến nhà, bà xã, em chờ anh nhé!”
“Vâng, em đương nhiên sẽ chờ anh mà! Ông xã… em nhớ anh lắm!” Nghĩ đến đứa bé trong bụng, Đồng Tiểu Điệp rất muốn bay đến bên Tông Chính ngay lập tức.
“Nhớ anh đến vậy à! Bà xã, anh cũng nhớ em lắm.”
“Vậy… vậy tối anh về, em có chuyện muốn nói với anh.” Đồng Tiểu Điệp cười ngọt ngào.
“Ừ, được, có cần anh mua gì không?”
“Không cần, không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730318/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.