Đồng Tiểu Điệp ngồi xổm trên sofa, cắn môi, Hạo Thần giận rồi sao?!
Cô nàng lén lút đi đến cửa thư phòng, thò đầu vào nhìn… không phản ứng.
Cố ý tạo ra chút tiếng động… không phản ứng.
“Khụ! Khụ khụ khụ! Ôi sao mình lại ho thế này?”
… Không phản ứng.
Thế là, Đồng Tiểu Điệp hoảng loạn, phải làm sao đây? Hạo Thần giận rồi!!!!
Lúc này, cậu bé Đồng Đồng trong phòng phát ra tín hiệu “mẹ ơi, con muốn bú”.
Đồng Tiểu Điệp vội vàng chạy vào, cởi cúc áo cho con trai bú, vừa cho bú vừa nghĩ, mình phải làm gì đây?
Mình không ăn cơm là vì muốn giảm cân, giảm cân là vì mình quá béo, mình quá béo mình sợ chồng không thích mình.
Thế là, Đồng Tiểu Điệp kiên quyết, vẫn là nhịn đói đi! Nhịn đói còn hơn bị chồng không thích!
Cậu bé Đồng Đồng m út chụt chụt, cảm thấy sữa mẹ thật thơm ngon!
Cậu bé Đồng Đồng ăn no ngủ kỹ, sau khi bú xong thì chớp chớp mắt, cười ngọt ngào với mẹ, khiến Đồng Tiểu Điệp vui mừng khôn xiết. Cô bế con lên, vỗ nhẹ vào lưng con, đến khi con ợ một tiếng.
Đồng Tiểu Điệp đặt con vào nôi, nhẹ nhàng hát ru, “Ngoan nào con, ngủ đi con, à ơi à ơi…”
Đồng Đồng ngoan ngoãn, nghe mẹ hát ru, khép mắt lại.
Đồng Tiểu Điệp nhỏ giọng nói với con: “Này, Đồng Đồng à, ba hát hay nhất đấy! Sau này con phải học theo ba nhé! Ba giỏi lắm, còn biết chơi bass nữa đấy!! Hắc hắc, ba đang giận mẹ đấy, vì sao ư? Vì mẹ không chịu ăn cơm tối! Nhưng mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730331/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.