Editor: Thơ Thơ
"Một ngày nào đó, ngươi sẽ đột nhiên quay đầu, hồi tưởng lại lúc ấy giữa ngươi và ta một đoạn thâm tình ái mộ, đến lúc đó, ngươi sẽ thoáng qua nhưng sẽ hiểu ra, ngươi đối với nàng. . . . . . . . Chỉ là áy náy bồi thường trong lòng, để cho ngươi tưởng lầm là tình yêu."
Nghe vậy, Lưu Ký phất ống tay áo một cái, ngước mắt nhìn nàng chằm chằm, lạnh lùng nói: "Có tin hay không là tùy ngươi! Bổn vương không muốn phí miệng lưỡi nhiều hơn nữa, ngươi đừng tư ý đoán tâm ý Bổn vương nữa rồi! Mặc kệ giữa ngươi và ta, trải qua ra sao, Bổn vương tuyệt đối sẽ không quay đầu lại rồi. Bổn vương đã có nàng, cần gì lại đi hồi tưởng cùng Đậu Nguyên Nguyên ngươi trong lúc đó? Từ hôm nay trở về sau, Bổn vương chỉ muốn dắt tay của nàng, cùng với nàng đi tới tương lai!"
"Từ hôm nay trở về sau? Chỉ có bây giờ tới tương lai, quả thật không có quá khứ rồi sao? Một người thật có thể hoàn toàn quên quá khứ, thật sao?" Đậu Nguyên Nguyên khẽ cười mấy tiếng, sau đó cầm lên rượu ngon đặt ở một bên, rót một ly cho hắn, đưa tới nói: "Như vậy ta liền không hề nói tới chuyện đã qua nữa, tránh lại chọc cho trong lòng ngươi không vui! Nghe nói, Ninh Vương Điện hạ đang bên trong thư phòng uống rượu giải sầu rồi, uống rượu giải sầu dễ dàng đau lòng lại thương thân. Mặc kệ quá khứ ra sao, quay đầu lại, ta đúng là vẫn còn điện hạ, ở trong tòa phủ trạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648600/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.