Editor: Thơ Thơ
Hoàng thượng vội vội vàng vàng đi như thế, đường đường là thiên tử đến tột cùng thành bộ dáng gì?
Thái độ của nàng thong dong kiên định, rũ con mắt, nhìn dung nhan hắn tuấn mỹ vô trù trong gương đồng, nhỏ giọng nói: "Hôm nay cùng quân vương từ biệt, tương lai còn có bao nhiêu cơ hội gặp nhau? Xin hoàng thượng cho phép, để cho ta giúp ngươi búi tốt tóc đi!"
***
Lưu Ký cưỡi tuấn mã, lôi kéo chặt cương ngựa, đá bụng ngựa, vội vã tới Di Xuân Viện, giờ phút này hắn lửa ghen công tâm, trong lòng lửa giận sôi trào, không ngừng giơ lên.
Hoàng thượng tính toán thân chinh Hung Nô, tin tức mới vừa truyền ra, vậy mà nàng cũng không nhàn rỗi, lại có thể lập tức tự tay may chinh y cho hắn, may vá thành thạo, một cây kim một sợi chỉ dốc vào tất cả quan tâm của nàng. Đợi lúc hắn vào triều vội vàng xử lý chính vụ, nàng liền không kịp chờ đợi mang theo chinh y tìm đến Cố Tử Khâm rồi hả?
Quả nhiên là tìm đến Cố Tử Khâm cái tên kia? Còn là thủ thuật che mắt?
Giờ phút này Hoàng thượng ở bên trong thành cô Tô hả? Hắn sắp thân chinh tới Bắc Mạc, nhiều năm đi qua, đặc biệt xuôi Giang Nam tìm đến nàng sao? Hắn đã tới bao lâu? Hai người lén lút gặp mặt bao nhiêu lần?
Trường Giang cuồn cuộn đông thệ thủy, sông lớn cuồn cuộn bao la hùng vĩ, lại vẫn không làm cho hai người bọn họ hoàn toàn ngăn cách?
Hắn ôm đầy lửa ghen, giơ lên roi ngựa, đánh Hãn Huyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648634/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.