Editor: Thơ Thơ
"Trẫm cũng không thật muốn cùng Ninh Vương khai chiến, nhưng mà trẫm càng thêm không cách nào dễ dàng mất đi ngươi......" Nói tới chỗ này, con mắt hắn tối tăm như đầm nước sâu hiện lên một vẻ kiên quyết, gương mặt nghiêm túc nói: "Trẫm hiểu, hành động lần này sẽ đụng phải đám tông tộc bọn chúng đồng thanh khiển trách, người đời không tha, nhưng mà, trẫm vẫn quyết định muốn làm như vậy! Chẳng lẽ, ngươi cam lòng rời khỏi trẫm sao?"
Không phải vấn đề có bỏ được hay không, mà là không thể không quyết định.
Đổng Uyển nhỏ giọng khuyên nhủ: "Hoàng thượng, xin ngài lấy quốc gia làm trọng, làm quân vương thánh minh, chớ vì tư tình, lại gây ra náo động."
"Bằng thực lực của trẫm, và trên tay có đại quân, Ninh Vương cùng với Chư Vương, tuyệt đối không phải đối thủ của trẫm! Ngươi chỉ cần an tâm đợi ở bên người của trẫm là được rồi, chuyện này, trẫm nhất định sẽ giải quyết triệt để." Lưu Lăng đã sớm quyết tâm, tính toán khư khư cố chấp.
Đổng Uyển cắn chặt môi dưới, lạnh lùng nói: "Nếu nói giải quyết, chính là xuất động đại quân tới tàn sát Hoàng thất sao? Giết chết thúc bá huynh đệ của mình sao? Chẳng lẽ ngươi thật có thể cho giết hết toàn bộ bọn họ rồi hả? Như thế mất nhân mất nghĩa, ngài để cho ta sao an tâm đợi ở bên cạnh ngài?"
Lưu Lăng nghe nói thế, lập tức vẻ mặt khẽ biến, nắm chặt tay của nàng, trầm giọng nói: "Chỉ vì ngươi, ta thà phụ cả thiên hạ, cho nên, ta không cho ngươi phụ ta!"
Nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648655/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.