Editor: Thơ Thơ
"Chư vị an tâm một chút chớ ồn." Huyện lệnh sử dụng cặp mắt hẹp dài của hắn, quét qua chỗ các vị dân chúng trước nhất, đợi mọi người yên tĩnh lại, lúc này hắn mới chậm rãi mở miệng nói: "Bởi vì hạ nhân bên trong huyện nha không đủ, làm việc không kịp, dẫn đến chỗ lương thực cứu tế của Quận quân Thừa Ân hiến cho vào nửa năm trước, kéo dài hồi lâu, kéo dài tới tối hôm qua mới phát xong. Mấy ngày trước, Quận quân Thừa Ân biết được chuyện này, trong lòng thương hại bách tính chịu nỗi khổ lũ lụt, mỗi ngày không có bữa cơm có thể ăn no, đối với chuyện bổn huyện kéo dài phát ra lương thực cứu tế, trách móc nặng nề một trận, vì biểu đạt sự lo lắng của nàng, vì vậy lần nữa khẳng khái bỏ ra túi tiền riêng, phái người đi các nơi trước, nhanh chóng kiếm lương thực, vận chuyển tới bổn huyện. Quận quân có lệnh, ra lệnh bổn huyện đem cứu tế tối hôm qua vận chuyển đến, cũng chính là lương thực trước mắt chư vị, mau sớm cứu trợ, phát ra cho tất cả bách tính gặp tai hoạ ở Trịnh Huyền. Xin các vị hương thân, trở về chờ, đợi bổn huyện đem tất cả lương thực cứu tế nhất nhất thanh toán cho lô hàng cẩn thận, chậm nhất là ngày mai liền có thể cứu trợ rồi."
"Quận quân Thừa Ân thương cảm dân chúng khổ sở vì gặp tai hoạ, vì Bách tính Trịnh Huyền, càng chịu tốn nhiều tiền, vận chuyển lương thực tới." Bô lão cảm động không thôi, đáy mắt hàm chứa nước mắt cảm kích,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648723/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.