Editor: Thơ Thơ
"Đừng kêu trẫm như vậy nữa......." Nói tới chỗ này, thế nhưng hắn lại thấy buồn cười nói: "Không! Không phải trẫm........, Lưu Lăng ta đã không phải là hoàng thượng, chỉ là một nhà nông giả mạo thế thân hoàng tử, một nhà nông hèn mọn, mới vừa ở trong miếu, còn bức tử thân mẫu ruột của mình rồi, ngươi nói, ta còn là người sao?"
Hắn vạn lần không nên đẩy ngã bà, ở trong lúc tuyệt vọng và thương tâm, bà mới có thể.......
Đổng Khanh cắn răng một cái nói: "Thứ nhất, Kim thị cũng không phải thân mẫu của hoàng thượng, thứ hai, bà cũng không phải chỉ vì ngươi mà gặp trở ngại bỏ mình. Bà là vì nghĩ báo thù cho mình cùng người nhà, công kích Vũ Thái phi thì cũng không phải bởi vì chính mình cho lắm, mà không ngờ đụng phải tường đá, bà là bị Vũ Thái phi trước mắt bao người, giết rất khéo léo."
Lúc ấy nàng vừa lúc đứng ở phía sau Vũ Thái phi, cho nên tất cả thu vào đáy mắt, nàng nhìn rất rõ ràng, Kim thị nhìn ngoài mặt tựa như bởi vì công kích Vũ Thái phi thì đụng tường mà chết, trên thực tế, là Vũ Thái phi lưu loát né tránh bà tập kích, sau đó thuận thế đẩy bà đi tới đụng tường.
"lúc ấy Hoàng thượng đứng ở phía trước Vũ Thái phi, không có nhìn thấy, ta lại nhìn thấy rất rõ ràng, Kim thị đã mất giá trị lợi dụng, Vũ Thái phi đây là giết người diệt khẩu." Đổng Khanh nín thở trầm ngâm: "Muốn ngăn cản gian kế của Vũ Thái phi, chỉ có một phương pháp, Chư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648753/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.