Editor: Thơ Thơ
Nghe vậy, Cố Tử Khâm mang theo tiếng khóc nói: "Trong hoàng cung, thậm chí đi chịu chết cũng cần phải vội vàng đi sao!?"
Đổng Khanh cười nói: "cả đời Hoàng thái hậu thuận lợi làm nữ nhân quyền quý, đặc sắc lớn nhất chính là kích động, chúng ta chỉ cần cẩn thận đối đáp, đừng làm cho Thái hậu đột nhiên vọng động sẽ bình an. Như thế này cái gì ngươi cũng không cần nói, chỉ cần phụ họa ta mới được. Một tiểu cung nữ thôi, dù sao ta cũng là một Đại Tư Mã, chịu nổi, ngươi yên tâm đi, chuyến này qua đi, đầu còn có thể giắt thật tốt trên cổ ngươi, chỉ là da thịt của ngươi có thể phải chịu khổ một chút rồi."
Cố Tử Khâm nghe xong, nhất thời dấy lên một tia hi vọng, vội vàng nói: "Da thịt chịu khổ một chút tính là gì, ngàn vạn lần đừng rớt đầu là tốt rồi."
*
Đổng Khanh dẫn Cố Tử Khâm từ cửa hông Điện Đại Hòa, nhanh chóng đi vào bên trong cung cấm, xa xa nhìn thấy Thái hậu cùng mấy tên cung nhân bên cạnh đứng ở đình nghỉ mát.
Rốt cuộc nguyện vọng lâu nay, được tiến vào hậu cung, nhưng mà Cố Tử Khâm cũng không có một chút cảm giác mừng rỡ, dọc theo đường đi, tâm thần thấp thỏm. Thotho_
Chầm chậm bước ở đường mòn trải đá trắng, Đổng Khanh ngước mắt nhìn đình nghỉ mát kia, nhỏ giọng hỏi: "Nói một chút, ngươi xem đó là cung nữ nào?"
Cố Tử Khâm nói: "Đứng ở bên cạnh thái hậu, mặc thường phục màu xanh nhạt thêu hoa, bên hông buộc một cái đai lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648874/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.