Editor: Thơ Thơ
Bà tức giận đến nổi gân xanh, buồn bực nói: "Càn rỡ! Lưu Ký ngươi đừng đúng lý không tha người, ngậm máu phun người, ngươi đang ám chỉ ai gia bất trung đối với tiên đế hả?"
"Trung hay bất trung, trong lòng tự có tính toán!"
"Ninh Vương, ngươi thật quá mức!" thái độ Ninh Vương như vậy, Hoàng đế cũng giận, Lưu Lăng nhìn hắn chằm chằm, lạnh giọng cảnh cáo: "Coi như Thái hậu làm việc không cẩn thận, dẫn đến Thành Cô Tô chịu tai nạn, trẫm cũng tuyệt đối không thể tha cho ngươi ô nhục Thái hậu như vậy!"
"Chớ lấy hoàng quyền đến áp chế Bổn vương! Có phải ô nhục hay không, chính Thái hậu tự biết rõ." Lưu Ký không nhượng bộ chút nào.
Ninh Vương to gan lớn mật, lại dám trợn mắt về phía Hoàng đế.
"Đủ rồi! Cãi vả chỉ làm tổn thương cảm tình, làm việc mất công. Coi như hoàng tộc đóng cửa bàn việc, âm thầm giải quyết phân tranh, cũng không thể vượt qua cấp bậc lễ nghĩa." Hoàng Thái Thúc lấy thân phận của trưởng bối trong tộc, chủ trì công đạo: "Thái hậu mang theo hàng loạt binh mã tới đất phong của Ninh Vương, quả thật hành vi khiêu khích, nên truy cứu, Ninh Vương Dĩ Hạ Phạm Thượng, tùy tiện vu oan Thái hậu cũng không đúng......., chư vị dòng họ, các ngươi thấy thế nào?" Thotho_
Triệu vương từ từ mở miệng nói: "Nếu phía sau cánh cửa đóng kín rồi, ở trong điện đều là dòng họ Lưu thị ta, Bổn vương có lời liền nói thẳng, Ninh Vương vu oan Thái hậu là không đúng, chuyện này bàn lại. Hoàng thái hậu quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648879/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.