“Chấp nhận đi... Giang Phong... mày đã mất cô ấy rồi...”
...
Từ lúc gặp Hàn Tử Dương trong tù cũng đã được một tuần, vậy mà câu nói ấy của anh ta vẫn văng vẳng bên đầu Giang Phong, không tài nào quên đi được. Nhưng, hắn sẽ không để vụt mất người con gái này lần nào nữa đâu...
Hai người phải sống thật hạnh phúc như một đôi tình nhân thật sự, chứ không phải dằn vặt trong đau khổ thế này. Bao nhiêu năm qua, đối với hắn là quá đủ rồi.
Hắn mệt, mà cô cũng mệt, chẳng phải hai người nên dừng lại cho một khởi đầu mới sao ? Giang Phong thật sự hi vọng cô có thể tha thứ cho mình.
“Giang tiên sinh, đã một tuần rồi, ngài không tới gặp phu nhân sao ?”
Giang Phong không trả lời, chỉ phất tay ý muốn người trợ lý ra khỏi phòng. Hắn muốn gặp cô, nhưng cô muốn gặp hắn sao ? Bây giờ, cô tránh hắn còn hơn cả tránh tà vậy.
Cho đến buổi tối, Giang Phong rốt cuộc lại không kiềm chế được, quyết định đi tới bệnh viện. Hắn nghĩ kĩ rồi... hắn nhớ cô. Mặc kệ cô có muốn gặp hắn hay không, hắn cũng phải tận mắt nhìn thấy cô.
“Cô ấy đang ở ngoài ban công.”
Nhìn qua tấm cửa kính, Giang Phong đã thấy bóng lưng nhỏ bé của Bạch Uyển Vy, trong tim vẫn không hết đau nhói. Là hắn không thể bảo vệ cô, để cô rơi vào tay Hàn Tử Dương, cho nên mới dẫn đến tình cảnh này.
Giang Phong thực sự hối hận, tại sao năm đó hắn lại tàn nhẫn với Bạch Uyển Vy đến thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-tha-thao-pham/2175368/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.