Bảy ngày, cũng chính là một tuần, một khoảng thời gian không ngắn, nhưng cũng không hề dài. Đối với những người tu luyện mà nói, bảy ngày, bảy tháng, bảy năm hay thậm chí là bảy mươi năm, đôi khi cũng chỉ như một cái chớp mắt. Tương truyền những người đã đạt đến cảnh giới từ ngũ hành trở lên, tuổi thọ được kéo dài rất nhiều, một lần tĩnh tu là vài chục năm cũng không có vấn đề gì, nói chi tới bảy ngày ngắn ngủi. Thế nhưng đối với những người trong lòng mang ước vọng, hoài bão, mang một niềm nhiệt huyết sôi trào, có khi chỉ một canh giờ chờ đợi để được làm điều mình mong muốn cũng đã thấy vô cùng dài, nói gì tới bảy ngày chờ đợi dài dằng dặc. Đã từng có một nhà khoa học nói, không gian và thời gian chỉ mang tính chất tương đối, nếu áp dụng trong trường hợp kể trên thì câu nói này quả thực là chính xác vô cùng.
Đối với nhóm người Nguyễn Phong hiện tại cũng vậy, bảy ngày mặc dù rất ngắn, nhưng lại cũng rất dài. Đối với Trần Duy, một người luôn thích nhanh chóng, một khi đã muốn làm chuyện gì thì chỉ cố gắng nhanh nhanh chóng chóng để hoàn thành, bảy ngày chờ đợi để lên đường này quả thực là quá dài, mỗi ngày không khác gì một năm. Đối với Văn Thái, một người luôn ổn định, cân bằng, cẩn thận thì bảy ngày này cũng không quá dài, thậm chí là hơi ngắn, bởi vì hắn muốn dùng hết khả năng để tìm hiểu về các quy tắc thi cử, cẩn thận chuẩn bị cho kì thi sắp tới,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/but-ve-giang-son-muc-to-xa-tac/1716787/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.