Tân Hạ Noãn có một tính tốt, ăn no sẽ làm việc rất tốt. Cô dùng xong mì gói liền bắt tay vào công việc Lục Tử Ngân giao cho buổi sáng, đi lấy tài liệu chuẩn bị đóng dấu đến văn phòng Lục Tử Ngân. Lúc này vẫn là thời gian nghỉ trưa, phòng tổng tài vẫn không có ai.
Tân Hạ Noãn gõ cửa văn phòng Lục Tử Ngân. Bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp “Vào đi.”. Tân Hạ Noãn nghe vậy liền mở cửa đi vào. Lục Tử Ngân nhận văn kiện trên tay Tân Hạ Noãn, mắt không quên đánh giá cô một lúc. Tân Hạ Noãn trao văn kiện cho anh xong thì vẫn đứng tại chỗ, chờ anh lên tiếng.
Lục Tử Ngân xem qua công văn giấy tờ, có chút ngạc nhiên khi phát hiện Tân Hạ Noãn vẫn chưa đi ra ngoài: “Em còn ở đây làm gì? Xong rồi thì ra ngoài đi.”
Tân Hạ Noãn không biết tại sao cứ chôn chân tại chỗ, cô lắp bắp hỏi: “Anh không đói sao?”
Lục Tử Ngân ngừng lướt nhìn giấy tờ, ngẩng đầu, nhìn cô có chút hứng thú, nhưng cũng phảng chút cười nhạo: “Nếu anh đói?”
“Em lập tức xuống lầu mua đồ ăn. Anh muốn ăn cái gì?” Tân Hạ Noãn nhanh chóng lôi cuốn sổ ghi chép và bút trong túi áo ra, chuẩn bị ghi chép.
Lục Tử Ngân buông văn kiện cần đóng dấu ra, yên lặng nhìn cô: “Lại đây.”
Tân Hạ Noãn ngạc nhiên tròn mắt nhìn lại anh, không hiểu. Lục Tử Ngân có chút không kiên nhẫn nói: “Anh không muốn nói lần thứ hai.”
Tân Hạ Noãn đành phải đi đến bên cạnh anh, chỉ không ngờ tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-cuoc-doi-nay-danh-tang-cho-em/810726/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.