Nói xong, Lý Mục Dương làm ra một cái tư thế xin mời, sau đó nghiêng người tránh ra mời để mời Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngồi xuống.
Mặt mày của Phó Kiến Văn càng ngày càng thâm trầm, khóe môi vẫn lộ ra ý cười lão đạo trầm ổn không rõ lòng dạ, cùng một người có thân phận như Lý Mục Dương đứng chung một chỗ, khí tràng vẫn bức người như trước, thậm chí mơ hồ có cảm giác áp bức Lý Mục Dương.
Lý Mục Dương khách khí như vậy, Tố Tâm cũng không tiện làm bộ làm tịch, bàn tay đang khoác ở trong khuỷu tay của Phó Kiến Văn nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của anh, lộ ra một vệt ý cười: "Lý tiên sinh khách khí."
Hai con mắt sâu thẳm của Phó Kiến Văn mỉm cười đối diện với Lý Mục Dương...
"Phó tiên sinh xin mời!" Lý Mục Dương hướng về Phó Kiến Văn làm ra một cái tư thế xin mời.
Bên cạnh bàn ăn, Lý Mục Dương ân cần thay Tố Tâm kéo ghế tựa ra, sau đó giọng nói khàn khàn trầm thấp như đàn vi-ô-lông-xen vang lên: "Nếu Phó phu nhân thật sự không khách khí như lờu nói, vậy có thể gọi tôi Mục Dương hay không!"
Lời nói này vô cùng đường đột, Tố Tâm nghiêng đầu đối đầu với đôi mắt của Lý Mục Dương, bị ánh mắt nóng rực của Lý Mục Dương nhìn lại khiến trong lòng cô sinh ra sợ hãi.
Phó Kiến Văn ung dung thong thả kéo cái ghế ra, giữa lông mày thâm trầm chính là không nói rõ được vẻ bình tĩnh sâu thẳm, giọng nói thành thục không chút gợn sóng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/254598/chuong-964-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.