Cách một cánh cửa, giọng nói của dì Lý truyền đến, mang theo ý cười.
Tố Tâm càng ngày càng quýnh.
Cô và Phó Kiến Văn hồ đồ đến tận buổi trưa, ngay cả bữa đều không có ăn, bây giờ dì Lý còn chuẩn bị xong bữa trưa, có phải dì Lý đã biết rồi hay không...!
Nhiệt độ trên mặt Tố Tâm nổ tung trong nháy mắt, cảm giác mình không còn mặt mũi gặp dì Lý nữa rồi.
"Cực khổ rồi!" Phó Kiến Văn muốn cười nhưng không cười nhìn vào Tố Tâm, toàn thân cô đang căng thẳng, sau đó mở miệng nói với dì Lý đang ở ngoài cửa, "Dì để chú Hồ đưa trở lại!"
"Không cần tiên sinh, vậy tôi đi trước rồi!"
"Được..."
Tối hôm qua Phó Kiến Văn đã nói với dì Lý, khoảng thời gian này anh nghỉ ngơi, cho nên muốn dì Lý mang lương nghỉ ngơi mấy ngày, một thân một mình chăm sóc Đoàn Đoàn cũng cực khổ rồi.
Sáng sớm dì Lý cũng không có chuẩn bị bữa sáng, bà đi siêu thị mua sắm trái cây cùng rau dưa, đem nhét đầy vào tủ lạnh, vốn cũng định là sau khi nấu xong bữa trưa sẽ rời đi.
Rất lâu không nghe được cửa vào có tiếng gì, Phó Kiến Văn mới nói: "hôm nay dì Lý cũng bắt đầu nghỉ dài hạn rồi, khoảng thời gian này... anh sẽ tự tay xuống bếp, chăm sóc em và Đoàn Đoàn."
"Được!" Tố Tâm cười ra, mặt mày rực rỡ.
Bàn tay lớn của Phó Kiến Văn theo dưới áo ngủ của Tố Tâm chui vào, nắn bóp bờ mông của cô: "Nhưng anh tự mình xuống bếp, em phải có phần thưởng!"
Đáy mắt Tố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/848545/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.