"Cô chỉ hiểu được sự đồn đại bên ngoài, lại không biết rõ về tình cảm của tôi cùng Tiểu Mai, Tố Tố..." Lý Mục Dương nói: "Tôi cùng Tiểu Mai không phải như cô nghĩ tới cái dạng kia!"
Khoé môi Tố Tâm nổi lên ý cười, cũng không nói gì, đã biểu lộ thái độ.
Người đã từng nói với Tố Tâm, giọng nói của cô rất giống với giọng nói của người yêu đã mất của anh ta, mà người này lại chính là Lý Mục Dương.
Nhưng ý tứ lời nói này hôm nay của Lý Mục Dương, đến như là muốn phủ nhận tình cảm của anh ta đối với "Người yêu" đã khuất kia...
Thật giống, như là anh ta thật sự yêu Tố Tâm!
"Tố Tố, cô so với người phụ nữ tôi mong muốn có được từ nhỏ, hầu như giống nhau như đúc, ngoại trừ... cô không yêu tôi!" mặc dù Lý Mục Dương đang cười, nhưng bàn tay bên người anh ta lại nắm thành quyền, gân xanh nhô ra, anh ta đang cật lực khắc chế ý nghĩ điên cuồng kia của mình.
"Sự giống nhau như đúc này, cũng bao gồm cả việc tôi đã là vợ của người khác!" Tố Tâm hỏi.
Lý Mục Dương cười đến mức càng ngày càng yêu nghiệt, gật đầu: "Đúng vậy..."
Thân thể Tố Tâm run lên, cô cảm thấy lạnh cả sống lưng, tóc gáy đều bị dựng lên, chỉ cảm thấy tính cách của Lý Mục Dương không được bình thường.
Một người đã từng điều trị tâm lý ở chỗ Lữ Hàm Tử nhiều năm như Tố Tâm có thể nhạy bén phát giác về phương diện tinh thần của Lý Mục Dương xác thực không được bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/848826/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.