Đường Tranh tựa như có thể nghe hiểu được lời này, cùng Phó Kiến Văn ở chung lâu như vậy, đều có cùng một cái bệnh, chính là tự bênh!
Hiện tại Tố Tâm chính là vợ của Phó Kiến Văn, chính là người mà Phó Kiến Văn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa trong lòng bàn tay, Đường Tranh tự nhiên cũng sợ sệt trong lòng Tố Tâm không thoải mái sẽ khiến Phó Kiến Văn kẹp ở giữa, không đợi Tố Tâm mở miệng, Đường Tranh lập tức cũng không cho Sở Tầm mặt mũi nói.
"Sở tiểu thư nói lời này, Lão Phó cùng chị dâu chính là hai người, nếu thật là chị dâu muốn đi tới thăm phó lão gia cùng Phó lão phu nhân thì tự nhiên là đi cùng lão Phó, còn hiện tại thì dĩ nhiên là sẽ không đi lên, hai người già huyên náo khó coi như vậy, vãn bối đi tới còn mang theo Đoàn Đoàn, đi làm gì! Đến xem hai người già đánh nhau đến nỗi trên mặt đầy máu! Cái kia, Phó gia cũng thật mất mặt rồi!"
Nắm đấm bên người Sở Tầm nắm chặt, nụ cười trên mặt có phần không kiềm được.
Theo như Đường Tranh nói thì Phó lão gia cùng Phó lão phu nhân đánh nhau có vẻ rất nặng, còn chảy máu!
Tố Tâm: "..."
Đoàn Đoàn ở trong nhà trẻ đánh nhau, hai người già ở trong bệnh viện đánh nhau, chuyện này quả thật là... Có câu nói nói thế nào, già trẻ trẻ già, người già càng nhiều tuổi thì tính khí càng giống trẻ con.
Tố Tâm tiến vào thang máy, Đường Tranh nói một câu: "Cái kia, chị dâu tôi không tiễn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/849208/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.