Đoàn Đoàn rất muốn nói chính mình biết dùng, nhưng thấy Tiểu Đường Quả nhiệt tình như vậy, nhóc đành gật gật đầu, móng vuốt nhỏ ngoan ngoãn đặt ở trên đầu gối của mình, đầu chụm lại chỗ Tiểu Đường Quả
Tiểu Đường Quả chỉ trỏ điện thoại, sau đó đem điện thoại đưa đến bên miệng Đoàn Đoàn: "Cậu gọi mẹ đi, được rồi này!"
Đoàn Đoàn bán tín bán nghi, nhưng vẫn là ngoan ngoãn gọi một tiếng vào trong điện thoại: "Mẹ"
Điện thoại gọi thông, Đoàn Đoàn nhìn trên màn hình điện thoại di động hiện lên một chữ "Mẹ", nhóc sâu sắc cảm thấy điện thoại của nhà Tiểu Đường Quả thật là giỏi
Đoàn Đoàn khẩn trương nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại di động, vài tiếng tít vang lên sau đó đầu bên kia điện thoại có người nghe máy, là một giọng nói dữ dằn truyền đến: "Nha đầu chết tiệt kia! Con lại làm gì mà quên điện thoại ở nhà nữa rồi!"
"Ồ!" Tiểu Đường Quả sững sờ, lập tức giòn tan hô, "Bà ngoại!"
Đầu bên kia điện thoại tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, giọng nói lập tức trở nên ôn nhu ngọt ngào: "Ai ôi Tiểu Đường Quả của bà! Bảo bối làm sao rồi! Có phải muốn bà ngoại hay không! bảo bối đáng yêu của bà, có phải nhớ bà ngoại rồi không!"
Đoàn Đoàn: ""
Mẹ của Đoàn Đoàn đâu rồi!
Tiểu Đường Quả được bà ngoại khen ngợi mấy câu, đã trở nên rất vui vẻ, ôm điện thoại líu ríu cùng bà ngoại không ngừng, nhóc kể cho bà ngoại làm sao lại trộm điện thoại của mẹ, rồi kể chuyện cô nhóc cùng Đoàn Đoàn trốn ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/849600/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.