"Nếu như giám đốc không có những chuyện khác, tôi xin phép ra ngoài trước..."
Từ đầu đến cuối, thái độ của Tố Tâm đều rất khách khí!
Bởi vì cô tôn trọng cấp trên của mình.
Đầu ngón tay đang kẹp thuốc lá của Sở Tầm từ từ buông lỏng ra, lặng yên không tiếng động rơi xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, vỡ đầy đất.
Sở Tầm há miệng, cũng không biết nên nói cái gì, Sở Tầm nhếch nhếch môi, gật đầu.
Tố Tâm gật đầu sau đó rời khỏi văn phòng của Sở Tầm.
...
Bạch Hiểu Niên bưng chén nước, mang dép lê từ trong phòng quay đi ra, chỉ thấy Tố Tâm đang đeo túi xách đứng ở cửa chờ mình.
Bạch Hiểu Niên thuận tay kẹp tài liệu xuống dưới nách trái, tay phải khoác ở trên cánh tay của Tố Tâm, cười trêu chọc cô: "Ây zaa! Không phải đã kết hôn rồi sẽ trở thành con người của gia đình sao! sáng sớm không ở nhà chăm sóc con trai còn chạy đến nơi này chờ mình!"
Tố Tâm ngại ngùng, đi cùng Bạch Hiểu Niên về phòng hóa trang, một bên từ trong túi xách lấy ra một hộp bánh kẹo cưới đưa cho Bạch Hiểu Niên.
Nhìn hộp gỗ đỏ được đóng gói tinh xảo, Bạch Hiểu Niên nhướn lông mày...
"Cái gì vậy!" Bạch Hiểu Niên suy nghĩ một chút không dám nhận, "Cậu cũng không phải là đưa cho mình, để mình lấp đầy tiền mừng vào chiếc hộp này chứ!!"
Tố Tâm: "..."
"Nghĩ gì thế! Bánh kẹo cưới!"
Bạch Hiểu Niên đem chén nước đưa cho Tố Tâm, tiếp nhận hộp bánh kẹo cưới, cảm thán: "Một hộp bánh kẹo cưới cũng phải làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/849772/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.