Tố Tâm vừa ra khỏi thang máy, đi được mấy bước liền nhìn thấy một chiếc xe con thắng gấp dừng lại, Hứa Khai từ trên xe bước xuống, vẫn là lễ phục khi kết hôn, chỉ khác là đã cởi áo khoác âu phục ra rồi.
Tố Tâm có phần bất ngờ.
Hứa Khai nhìn qua dáng vẻ yêu kiều của Tố Tâm đứng ở trên cửa lầu, cô mặc một chiếc đầm nhỏ sáng màu, bên ngoài trùm một chiếc áo len mỏng, cổ tay tinh tế trắng nõn lộ ra một chiếc vòng tay cùng đồng hồ nhỏ nhắn, balo lệch vai, giày cao gót, tóc dài xõa vai...
Một cơn gió thổi qua, Tố Tâm giơ tay đem tóc bị gió thổi tung vén ra sau tai, con ngươi đen nháy nhìn Hứa Khai, cười yếu ớt: "Anh Hứa Khai, sao anh lại tới đây!"
Hứa Khai vượt mấy cái đèn đỏ mà đến, có một bụng lời nói muốn nói cùng Tố Tâm, muốn cho Tố Tâm không đi làm đăng kí kết hôn, muốn nói cho cô biết là anh yêu cô!
Nhưng khi nhìn ánh mặt trời phác hoạ ra gương mặt thanh lệ tinh tế của cô, cổ họng anh lại như nghẹn lại, một chữ đều không nói ra được.
—— muốn đi ngăn cản Tố Tâm sao! Anh tới được sao! Anh xứng à! Hứa Khai... Anh đã kết hôn rồi!
Lời của Bạch Hiểu Niên như dao găm, mỗi câu mỗi chữ đều là một lưỡi dao sắc bén, đâm vào trong lòng anh khiến máu me đầm đìa.
Dù chưa có làm đăng kí, anh cũng đã cho Hạ Hàm Yên một cái hôn lễ!
Giữa bọn họ vốn là có khoảng cách... là một khe rãnh nhỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/849806/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.