Tố Tâm không có phủ nhận.
Phó Kiến Văn nhìn gương mặt trắng nõn thanh tú của Tố Tâm, ngón tay cái nhẹ nhàng ma xát da thịt ở cổ tay của cô, trong lòng động tình.
Hô hấp tới gần dây dưa, trong hơi thở tất cả đều là mùi thơm nữ tính nhàn nhạt trên người cô, bên trong xe bầu không khí trở nên ám muội...
Ngày mưa, bầu trời tia sáng rất mờ, ánh sáng xuyên thấu qua cửa kính xe, phác hoạ ra tầm mắt thâm thúy, sống mũi cao ngất cùng đôi môi mỏng khẽ cười của Phó Kiến Văn.
Biết Phó Kiến Văn quan sát phản ứng của mình, Tố Tâm sắc mặt ửng đỏ, giữa lông mày thanh tú tất cả đều là ngượng ngùng, hô hấp nhẹ nhàng gấp gáp...
Trong tầm mắt, gương mặt của Phó Kiến Văn càng lúc càng tới gần, nhịp tim Tố Tâm đập có phần nhanh, một mặt thuận theo, không có né tránh, tùy ý để Phó Kiến Văn hôn môi của cô, cạy ra môi lưỡi, dây dưa đầu lưỡi mềm mại của mình.
Môi lưỡi dây dưa một hồi, tựa như Phó Kiến Văn đã cướp đoạt hết không khí trong tim phổi cô.
Bị vẻ lão đạo thành thục nam tính của anh hấp dẫn, bàn tay dài nhỏ của Tố Tâm chủ động ôm lên bả vai rắn chắc của anh, dời ra sau gáy.
Dưới lòng bàn tay... Chính là cổ áo sơmi phẳng phiu của anh, răng môi nhỏ bé nghênh hợp, lớn mật vừa ngượng ngùng, mắt tiệp run lên, bên tai nàng đều là thanh âm của trái tim rung động, thân thể có phần nhũn ra.
Có xe một chiếc xe tải đi qua, âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/849841/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.