Lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên Tố Tâm rơi vào trạng thái chật vật lại lúng túng như vậy.
Ngay cả trước đây bị nam sinh khác hôn vào má, cả lớp ồn ào cô cũng đều không có lúng túng như thế này...
Phó Kiến Văn thấy Tố Tâm đã chạy đi, chầm chậm nói, ngữ khí đã có chút tức giận.
"Chìa khóa xe!"
Phó Kiến Văn từ cửa bước xuống bậc, giọng nói không mặn không nhạt, tiếng nói có ý dồn nén căm tức, Đường Tranh cùng Lục Tân Nam đều nghe được.
Lục Tân Nam từ trong túi quần lấy ra một chiếc chìa khoá ném cho Phó Kiến Văn, Phó Kiến Văn tiếp được.
"Cậu muốn đưa Tố Tâm về!" Đường Tranh đem cửa tránh ra, biết rõ còn hỏi.
Phó Kiến Ăn con ngươi sâu thẳm nhìn tới Đường Tranh, môi mỏng mím lại, trên người khí thế bức bách khiến người ta nhút nhát.
Đưa mắt nhìn xe của Phó Kiến Văn rời đi, Đường Tranh hỏi Lục Tân Nam: "ánh mắt kia của Lão Phó thật là dọa người, cậu nói mình có nên xuất ngoại tránh một chút!"
Lục Tân Nam đốt một điếu thuốc, con mắt híp lại, ngậm vào điếu thuốc lá, mơ hồ không rõ nói một câu: "Để mình xem, mình và cậu cùng nhau trốn..."
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Đường Tranh cười đến mức không có ý tốt: "Cậu nói... Lão Phó đây là đã xong việc rồi nên là kết thúc hay là chưa ăn được gì, vừa rồi mình mới đi vào nhìn thấy hình như là vừa mới bắt đầu thì phải..."
Lục Tân Nam nhìn về phía Đường Tranh, cũng cười ra: "Tố Tâm rất khó làm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/850045/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.