Vẫn biết Lương Mộ Lan không phải mẹ đẻ của mình nhưng cùng nhau chung sống hai mươi năm, tình cảm không thể nói hết liền hết.
Lúc này Tố Tâm không cách nào có thể nói kết hôn rồi sẽ rời hộ khẩu của mình đi, rồi từ giờ trở đi sẽ không liên quan đến Tố gia nữa.
Chỉ cần Lương Mộ Lan ở Tố gia một ngày, chỉ cần cha Tố ở Tố gia một ngày, chỉ cần ông bà cùng Tố Nguyên ở Tố gia một ngày, Tố Tâm làm sao có thể nói không liên quan liền không liên quan nữa.
Nước nóng từ trong ấm nước tràn ra ngoài, Tố Tâm nhanh chóng tắt công tắc, đóng nắp bình giữ nhiệt, động tác gấp gáp nên làm nước nóng tràn ra tay, bàn tay đỏ rát. Tố Tâm rụt tay về, vội vàng lấy nước lạnh dội vào cho bớt đau.
Cũng may không nghiêm trọng, sau khi đã bớt đau, Tố Tâm lấy khăn giấy lau tay rồi mang theo bình giữ nhiệt đi về phía phòng bệnh.
Trong hành lang, thân ảnh cao lớn của Tố Nguyên đang đứng ở đó, đưa lưng về phía Tố Tâm.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, cà vạt tím, âu phục kẻ ca rô màu xám, các khớp xương ở tay đang nắm chặt. Đứng ở trước mặt anh là Tố Nhiên đang run sợ.
Thân ảnh cao lớn của Tố Nguyên đứng ở nơi đó, không nói câu nào cũng làm cho người khác cảm thấy nghẹt thở, càng đừng nói đến giữa hai lông mày anh hiện tại đều là tức giận bị kìm nén. Khiến Tố Nhiên không dám nhìn thẳng, đáy lòng nhút nhát.
Nhưng mà, Tố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/850127/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.