Bất quá, sau khi ăn xong, Phó Cảnh Ngộ vẫn để cho cô trở về nằm trên giường.
Anh nhìn lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, "Mỗi lần đều đau như vậy sao?"
Đây là Diệp Phồn Tinh lần đầu tiên cùng một người đàn ông thảo luận loại vấn đề này, hết lần này tới lần khác biểu tình của anh lại rất là nghiêm túc, cô gật đầu một cái, "Ừm."
"Hay gọi bác sĩ tới xem qua một chút."
"Cái này mất mặt lắm!" So với đi tìm bác sĩ, Diệp Phồn Tinh càng muốn tự mình chịu đựng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "khám bác sĩ có mất mặt gì."
Thật đúng là một đứa trẻ con.
"Không có chuyện gì." Diệp Phồn Tinh nói: "Bọn họ đều nói, chờ kết hôn, sinh con liền tốt rồi."
Nói xong câu đó sau, Diệp Phồn Tinh liền hối hận.
Cô cắn cắn môi, hận không thể cho chính mình một cái tát.
Cô đang nói gì vậy!
Cô trộm nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, kỳ vọng anh không có nghe thấy cô mới vừa nói.
Kết quả phát hiện anh đang nhìn cô, hơn nữa còn đem lời cô nói nghe hiểu được."Muốn sinh con? Em quá nhỏ."
Diệp Phồn Tinh đen mặt, cô rõ ràng chính là nói sai, tại sao thành như cô rất muốn sinh con cho anh vậy.
Cô giải thích: "Tôi không phải là cái ý này..."
Đây quả thực là thiên đại hiểu lầm được không!
Phó Cảnh Ngộ cười một tiếng, "anh biết."
"..." Có thể Diệp Phồn Tinh cảm thấy, anh thật giống như đã hiểu lầm đến mức sâu hơn?
Diệp Phồn Tinh nằm trên giường một hồi, mới đi tắm, trở về, ngược lại cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2009662/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.