Lúc này cô nếu là về nhà, Diệp mẫu đoán chừng là sẽ không cho cô sổ hộ khẩu, còn có thể ngăn cản cô ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ.
Phó Cảnh Ngộ nói: "anh sẽ để cho Tưởng Sâm đi lấy, em yên tâm."
"Tốt như vậy sao?" Diệp Phồn Tinh nói: "Mẹ tôi tính khí..."
"Anh sẽ có cách."
Mẹ cô dù ghê gớm tới đâu, cũng chính là một người phụ nữ nông thôn, không có học hành gì, cũng hiểu không nhiều.
Anh liền tội phạm xảo quyệt như thế nào đều có thể đối phó, như thế nào lại bị một cái không có cái gì kiến thức cho làm khó?
Nguyên bản anh là nghĩ xong nói, dù sao cũng là mẹ của Diệp Phồn Tinh, bà ấy muốn cho Diệp Phồn Tinh được tôn trọng, để cho cô ấy có thể chu đáo mà gả tới, nhưng là bây giờ nhìn lại, Diệp mẫu cũng không dính chiêu này.
Diệp Phồn Tinh cảm thấy có chút khó chịu, "chú có cảm thấy mẹ tôi rất quá đáng không?"
Từ khi mẹ nói những lời đó sau, Diệp Phồn Tinh hiện tại cảm thấy, cô rất mất mặt đối với Phó Cảnh ngộ...
Phó Cảnh Ngộ cúi đầu xuống nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, biết cô nghĩ cái gì, "Thật ra thì chuyện hôm qua, anh cũng không tức giận."
"Thật sao?" Diệp Phồn Tinh thật bất ngờ.
Mẹ cô ngày hôm qua sao quá đáng, anh lại không có tức giận?
Phó Cảnh Ngộ nói: "Mẹ em mặc dù thái độ không tốt, nhưng bà ấy cũng là vì tốt cho em. Quả thực, anh như bây giờ, em gả cho anh, đổi thành một gia đình bình thường, đều sẽ lo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2009785/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.