Trong nháy mắt, trong đầu của Phó Cảnh Ngộ, hiện ra hình ảnh của Cố Vũ Trạch khi cậu ta vẫn là trẻ sơ sinh.
Nếu như... Con của mình cùng Diệp Phồn Tinh ra đời, sẽ trông như thế nào?
Cái ý niệm này, một khi ở trong đầu trồi lên, liền có một chút không thắng được cảm giác, anh thậm chí trong nháy mắt liền càng ngày đi càng xa, nghĩ đến cả việc con mình đi mẫu giáo, học tiểu học, trung học,phổ thông rồi lên đại học....
Diệp Phồn Tinh dùng điện thoại đăng status hôm nay, sau đó nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, "chú ơi?"
Phó Cảnh Ngộ không biết đang suy nghĩ gì, không có đáp lại cô.
Cô đưa tay ở trước mặt anh giơ giơ, lại kêu một câu: "chú, chú đang suy nghĩ gì à?"
Phó Cảnh Ngộ lúc này mới hồi phục tinh thần lại nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Làm xong rồi?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Ừm."
Cô động động, phát hiện mình ngồi lâu quá, cái mông đều có chút ê dại, đau một chút rồi.
Cô đứng lên, thả lỏng thân thể một chút, nói với Phó Cảnh Ngộ: "Không còn sớm, ngủ đi!"
Cô gần đây một khi tâm tư thả ở trên Facebook, nên cái gì đều không để ý tới.
Dù sao, đây là thực hiện mục tiêu bước đầu tiên.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Được."
Diệp Phồn Tinh đem xe lăn đẩy tới, Phó Cảnh Ngộ hiện tại đã có thể tự mình mượn lực lượng của hai cánh tay, chuyển qua phía trên xe lăn rồi.
Diệp Phồn Tinh lại đem anh đẩy tới mép giường, đỡ anh lên giường.
Phó Cảnh Ngộ dựa vào gối, nhìn lấy Diệp Phồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2009922/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.