Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy cô, miễn cưỡng đáp một tiếng, "Ừm."
Rõ ràng trước đều là anh quản cô, làm sao hiện tại thật giống như có chút trái ngược?
Diệp Phồn Tinh tạm biệt Phó Cảnh Ngộ liền đi ra cửa, Tưởng Sâm đưa cho cô một cái điện thoại mới, nói: "Điện thoại của cô hỏng rồi, chưa sửa xong, Phó tiên sinh bảo cô dùng tạm cái này."
Diệp Phồn Tinh nói: "Cái này không tốt lắm đâu?"
Thật là xa xỉ...
"Bên trong có ảnh của Phó tiên sinh cô không muốn sao?" Tưởng Sâm nhíu mày.
Diệp Phồn Tinh đưa tay cầm tới, Tưởng Sâm ngay cả thẻ điện thoại di động đều giúp cô lắp sẵn
Diệp Phồn Tinh không thể làm gì khác hơn là nhận lấy.
-
Trong phòng kí túc xá, Hồ Tiểu Tri nhìn lấy Triệu Gia Kỳ mới vừa mua điện thoại mới, rất hâm mộ, "Gia Kỳ, nhà cậu giầu thật đấy! Cái điện thoại này rất đắt đi!"
"Cũng bình thường thôi." Nhìn thấy phản ứng của Hồ Tiểu Tri, Triệu Gia Kỳ nội tâm rất đắc ý, mặt ngoài lại rất bình tĩnh bộ dáng.
Hồ Tiểu Tri nói: "mình nhớ cái điện thoại kia còn rất tốt mà!"
Cô ta nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, nói: "Nhìn quá lâu cảm thấy xấu liền đổi."
"Cậu lần sau không muốn nhìn nữa trực tiếp cho mình dùng là được rồi." Hồ Tiểu Tri cười một tiếng, nửa đùa nửa thật.
Triệu Gia Kỳ nói: "Được."
Hai người vừa nói chuyện thời điểm, Diệp Phồn Tinh từ bên ngoài đi vào. Cô đeo balô, thoạt nhìn cùng bình thường không có cái gì bất đồng, chẳng qua là trên chân một đôi giày mới đặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2009926/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.