Cậu ta cũng không phải là người không nói lý, mẹ như vậy, liền ngay cả cậu ta cũng cảm thấy quá đáng, cũng khó trách Diệp Phồn Tinh tức giận như vậy.
Cậu ta cau mày, trừng mắt về phía Diệp mẫu, "mẹ còn ngại không đủ mất mặt sao? Nhanh đi về đi! "
Diệp Tử Thần nhìn một cái Diệp phụ, Diệp phụ người này cá tính tương đối mềm yếu, cho nên, thường xuyên Diệp mẫu làm ra một chút hoang đường sự tình, cậu ta cũng không ngăn cản.
Đối với người cha này, Diệp Tử Thần cũng rất bất đắc dĩ, đỡ Diệp mẫu trước ra cửa.
Cậu ta là con trai, khí lực tương đối lớn, Diệp mẫu cũng cố chấp, hơn nữa, bà ta ở trước mặt con trai luôn luôn sĩ diện, cũng không thể cay cú.
Mãi đến Diệp Tử Thần đem Diệp mẫu mang đi, toàn bộ trong phòng khách mới yên tĩnh lại.
Phó Linh Lung nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Tiểu Tinh."
"Chị." Diệp Phồn Tinh đứng lên, biểu tình nghiêm túc, hết sức tệ hại tâm tình, cố nặn ra nửa nụ cười: "em sáng ngày mai có tiết học,em phải về trường học rồi."
Diệp Phồn Tinh hiện tại chỉ nghĩ tìm một chỗ để tỉnh táo một chút.
Có thể nói, tất cả mặt mũi của cô, đều bị mẹ của cô vứt sạch sẽ rồi.
Phó Cảnh Ngộ lên tiếng: "Tối nay ở nơi này, ngày mai hãng trở về."
"Không được, bây giờ về còn kịp, một lúc nữa kí túc xá đóng cổng mất."
Diệp Phồn Tinh nói xong, khoác balô của mình liền chuẩn bị ra ngoài.
"Diệp Phồn Tinh!"
Phó Cảnh Ngộ đột nhiên nâng cao âm lượng, làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2009942/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.