Diệp Phồn Tinh căn bản không nghĩ tới sẽ đột nhiên bị hôn như vậy, bởi vì mới vừa rồi anh vẫn còn tỏ ra cao lãnh bất cần.
Cô bị Phó Cảnh Ngộ ôm vào trong ngực, có chút khẩn trương, tay nắm chặt vào áo anh.
Người đàn ông này, ngay cả lúc cưỡng hôn, cũng làm cho người ta không thể cự tuyệt.
Hôn xong rồi, Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh bị nhìn chằm chằm có chút lúng túng, đỏ mặt, thở hổn hển: "Tại sao nhìn em như vậy?"
Ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ ôn nhu giống như nước biển mùa hè, làm cho người ta không nhịn được đắm chìm trong đó, "Vợ của anh giỏi lắm."
Diệp Phồn Tinh nghe được anh khen một câu, nhịn không được bật cười.
Mới vừa ở rồi ở dưới nhà còn tỏ ra lạnh lùng boy, cô còn tưởng anh không để ý đến chuyện này,cô còn đang hậm hực trong lòng đây!
Ông xã của cô tẩm ngẩm tầm ngầm mà đánh chết voi!
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Em lại cảm thấy anh giỏi hơn."
"Thật sao?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Mắt trọn vợ của anh là số một."
"..."
Diệp Phồn Tinh ngồi ở trong lòng anh, đưa tay vòng lấy cổ anh, dán vào cằm anh, thân mật nói: " không phải là anh cần nghỉ ngơi sao? Nếu không anh cứ nghỉ ngơi đi! Em đi xuống nhà một chút."
Anh ôm chặt cô trong tay, " bây giờ anh đang nghỉ ngơi."
Chỉ cần cô ở trước mắt, ở trong lòng anh thì lúc nào anh cũng như đang nghỉ ngơi.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, không nhịn được cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010285/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.