"... Biết rồi." Diệp Phồn Tinh nhìn bộ dáng nghiêm túc của Tưởng Sâm, phát hiện chỉ cần là chuyện của Phó Cảnh Ngộ, Tưởng Sâm thật sự sẽ trở nên rất đáng sợ.
Phó Cảnh Ngộ mặc quần áo tử tế, từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Tưởng Sâm, hỏi: "Sao thế?"
Tưởng Sâm thấy anh đi ra, chột dạ nói: "Không, tôi chủ nói chuyện phiếm với phu nhân thôi, anh Phó chào buổi sáng."
Ở ngay trước mặt Phó Cảnh Ngộ, anh ta cũng không dám ho he gì nữa.
Nhưng ở sau lưng,cái gì nên nói anh ta vẫn sẽ nói.
-
Hôm nay là chủ nhật, bọn họ sau khi ăn cơm trưa xong, trực tiếp trở về thành phố A.
Trước khi Về nhà, hai người đến Phó gia một chuyến.
Phó Cảnh Ngộ về Nam Xuyên thăm ba mẹ Diệp Phồn Tinh, bà Phó cũng biết.
Phó Cảnh Ngộ sau khi trở lại muốn nói với bà một tiếng, thuận tiện ăn chung bữa cơm.
Kết quả bọn họ vừa vào cửa, đã nghe thấy tiếng người đang nói chuyện phòng khách:
"Mẹ, nghe nói mẹ không khỏe, con liền muốn tới xem mẹ thế nào. Thời gian trước con bận quá, hôm nay mới có thời gian cùng Ngọc Thanh sang đây với mẹ"
Lúc đầu Diệp Phồn Tinh còn đang nghĩ, chắc trừ Phó Linh Lung, mẹ chồng vẫn còn có một người con gái khác?
Nhưng nghe một lúc, phát hiện đây không phải là Tô Lâm Hoan sao?
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, phát hiện Phó Cảnh Ngộ cũng dừng bước, biểu tình trở nên rất nghiêm túc.
"Tôi không phải là mẹ cô." Bà Phó không thèm khách sáo, lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010349/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.