Diệp Phồn Tinh bình thản nói: "Không nhịn được."
Loại tình huống đó, đổi thành bất cứ người nào, cũng sẽ không cách nào nhẫn nại.
Diệp Phồn Tinh thấy Tả Dục quan tâm mình như vậy, mở miệng nói: "cậu biết cô ta nói gì với tôi không? Cô ta bảo cô ta cho tôi một khoản tiền để tôi ly hôn với chồng tôi,cô ta còn nói chỉ có cô ta mới là người thích hợp nhất để làm vợ của Cảnh Ngộ. Còn nói cái gì mà khi tôi có tiền rồi thì tha hồ tìm đàn ông... "
"Mẹ nó!" Tả Dục nghe xong, so với Diệp Phồn Tinh còn tức giận hơn, quên hết những gì định nói trước khi đi tìm Diệp Phồn Tinh, "Cậu hất nước như thế còn quá nhẹ! Nếu là tôi, tôi còn đánh cho cô ta lệch mặt luôn ý chứ."
Ban đầu ai là người đào hôn, bỏ rơi giữa lúc Phó Cảnh Ngộ bị thương?
Làm sao cô ta còn có mặt mũi tới nói với Diệp Phồn Tinh những lời vô liêm sỉ như vậy?
Diệp Phồn Tinh cười nhạt nhìn Tả Dục, "Không phải là tới khuyên tôi sao? Làm sao còn tức giận hơn tôi thế này?"
"Tôi..." Tả Dục nghẹn một cái, nói: "Tôi không nghĩ tới bà cô già đó lại quá đáng như vậy."
Cậu ta nhìn Diệp Phồn Tinh lo lắng nói "Vậy bây giờ cậu định làm gì? Tóm lại lần này cậu gây họa lớn rồi."
"Không làm gì cả." Diệp Phồn Tinh nói: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tôi còn chưa sợ, cậu sợ cái gì?"
Từ khi Tô Lâm Hoan xuất hiện, Diệp Phồn Tinh cũng đã nghĩ tới, ngày này sớm muộn cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010363/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.